trang nhà

chùm ảnh lễ hội tập 1  |  tập 2  | tập 3  | tập 4 | tập 5 | An vị Phật Di Lặc

diễn từ khai hội của Thượng Tọa Trú tŕ

thơ Thích Trung Đạo - Lễ Hội...

Ư nghĩa hoa đăng trong lễ hội Dược Sư

thơ Thích Trung Đạo - Ngày Về...

hành trang bồ tát Quán Thế Âm


 

Ư Nghĩa Hoa Đăng Trong Lễ Hội Dược Sư
Tổ chức: Ngày 13-15 tháng Giêng năm Kỷ Sửu
Tại Tổ đ́nh Linh Sơn – Vạn Ninh, Khánh Hoà


Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Như lai


Trong kho tàng truyện cổ Phật giáo có câu chuyện liên quan đến hoa đăng như sau:

Một bà già nghèo khổ, ăn xin độ nhật, một hôm có lễ hội cúng duờng Phật và chư Tăng, từ hàng Phật tử tại gia giàu sang, quyền thế cho đến những nguời có thiện tâm đều nô nức trẩy hội. Bà già ăn xin v́ ḥan cảnh nghèo khó, hằng ngày chỉ biết lo miếng ăn nên chưa bao giờ gặp được đức Phật. Tuy thế, bà vẫn âm thầm ngưỡng mộ, quư kính Ngài. Ngày hội gần đến, gần xa nô nức kéo về tinh xá Kỳ Viên. Lúc nầy, bà già nghĩ rằng: Một đời ta đói khổ, lại già nua, sắp hết tuổi trời, nếu hội này không gặp Phật th́ không có bao giờ đuợc gặp Ngài. Nghĩ như thế, bà ta vừa lần hồi xin ăn dọc đường vừa đến gần Kỳ Viên tinh xá, nơi đức Phật và chư Tăng đang trú ngụ lại.

Khi đến gần Kỳ Viên, một cảnh tượng huy hoàng, tráng lệ chưa từng thấy. ngựa xe chen chúc, đủ mọi hạng nguời nêm cứng những con đuờng về tinh xá. Dọc trên những con đường đó, hoa kết, đèn treo để cúng dường Phật và chư Phật. Những ngọn đèn sơn son thếp vàng rực rỡ của hạng vua quan đại thần, bên cạnh những ngọn đèn nhỏ hơn, của hàng thứ dân dâng cúng. Bà tự nghĩ, ta phải cúng dường Phật và Tăng cho thỏa nguyện, Ngài là đấng thế tôn, là bậc từ bi, cao thượng.

Thế rồi bà dốc hết cả gia tài của ḿnh có trong thắt lưng, than ôi, chỉ có 2 xu để mua cây đèn nhỏ và dầu thắp. Bà huớng về Kỳ Viên tịnh xá, hướng về Phật để mong Phật chứng tri cho ḷng thành của bà đă thắp….

Ba ngày đêm trôi qua, những tràng hoa héo rủ, những ngọn đèn lần lựơt vơi dầu rồi tắt ngấm. Tất cả, tất cả đều lịm tắt, riêng ngọn đèn nhỏ của bà lăo nghèo ăn xin th́ vẫn sáng, sáng măi… Hiện tượng đó quá lạ lùng nên mọi nguời truyền nhau đi xem và ai cũng cho rằng điều hy hữu, xưa nay chưa từng thấy. Có một Phật tử quyền uy, giàu có đến thưa hỏi đức Thế tôn. Tại sao ngọn đèn nhỏ, ít dầu kia vẫn c̣n sáng, đức Thế tôn dạy rằng: V́ đó là ngọn đèn của một thí chủ nghèo khó mà tín tâm và nguyện lực lớn lao vượt bực. V́ tâm thành đó thanh lương và cao tột nên ngọn đèn của bà ta cúng Phật vẫn c̣n sáng khi tất cả đềm lịm tắt… Với thiện tâm nầy, sau khi bà ta chết sẽ được sanh thiên hưởng quả vui vi diệu…..Như thế, hoa đăng cúng dường đă có từ thời đức Phật tại thế, truyền măi cho đến ngày hôm nay… 

Đạo Phật, lời dạy của đức Phật như một cơn mưa lớn, mọi loài cỏ cây đều thấm nhuần tùy theo căn tánh của mỗi chúng sanh, do đó Phật giáo phát triển thành hai hệ phái lớn đó là Thuợng tọa bộ hay c̣n gọi là Nguyên thủy và Đại chúng bộ hay c̣n gọi là Đại thừa.

Phật giáo Đại thừa với tiêu chí thượng cầu Phật đạo, hạ hóa chúng sanh thực hành bồ tát hạnh, lấy chúng sanh làm đối tượng phụng sự. Đồng thời cũng lấy chúng sanh làm phương tiện tu tập, cho nên tổ Huệ Năng minh định rằng:

“Phật pháp bất ly thế gian pháp
Ly thế mích bồ đề, do như cầu thố giác”.

Nghĩa là Đạo Phật không thể tách rời thế gian đau khổ, ĺa thế gian để t́m sự giác ngộ th́ như t́m sừng thỏ lông rùa. Lấy chúng sanh làm phương tiện, như là duyên tốt để tu tập. kinh Trung Bộ ghi rằng: Phật đă xâu kim cho một nguời già mắt kém và nói với hàng đệ tử rằng, Ta từ vô lượng kiếp đă từng góp nhặt những công đức nhỏ bé nầy để hôm nay được đạo vô thượng chánh giác… Phật giáo đại thừa phát triển tư tưởng đó nên Kinh có câu: Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật.

Chúng sanh có 4 loại, noăn, thai, thấp, hóa, nên nguời tu tập đại thừa phải mở tâm từ bi rộng như hư không mới có thể dung nhiếp, phụng sự và hóa độ….

Quốc độ Việt nam chúng ta, trải qua bao cuộc chiến tranh tàn khốc, gây không biết bao nhiệu cái chết thương tâm, oan uổng. Chắc rằng những thần thức đó vẫn c̣n ôm giữ ḷng hận thù hoặc nuối tiếc, hoặc mơ màng không hiểu rơ nẽo chánh đuờng tà, v́ thế măi c̣n làm hồn ma bóng quế theo tuế nguyệt ta đà. Theo sự biến đổi của thế gian mà vui giận không lường. 

Đất Vạn Ninh - Khánh Ḥa, là xứ sở trầm hương, nơi duy nhất trên đất nước có rừng cây huỳnh đàn qúy giá, nơi nổi tiếng là xứ sở thiêng liêng của quỷ thần. Nơi hội tụ của núi cao, rừng rậm, biển rộng, sông dài. Nơi đầy khí thiêng nên đă lưu xuất bao bậc cao tăng và hiền tài của đất nước. Cũng là nơi đạn bom ác liệt khiến đồng bào bao thế hệ oan khuất bỏ thân…

Ngôi Linh sơn cổ tự xưa kia là thảo am của Tổ khai sơn, Ngài đă vạch cỏ, bức dây xẽ lối giữa rừng núi thiêng liêng, trùng điệp, tu hành tinh mật đạo lực cao vời nên có thể nhiếp hóa ác thú hung thần!

Chính nơi đây, hôm nay tưng bừng lễ hội Dược sư, cúng dường hoa đăng lên chư Phật…. Chúng ta phước báu tṛn đủ có được thân nguời, hân hoan chung sức, chung ḷng làm nên lễ hội. Trên tay chúng ta có đèn cúng Phật, cảm thương những kẻ bơ vơ thần thức phiêu lăng nhiều đời. Một ngọn đèn trên tay vận hết tâm thành trên cúng dường chư Phật mười phương. Cúng dường Đông Phương Dược Sư Hội Phật và thánh chúng. Dưới vận từ bi tâm bao la vô ngại, hướng về tất cả hương linh, vong linh cô hồn liệt vị, nguyện rằng ánh sáng này sẽ soi tỏ nẻo chánh để quy y. Nguyện rằng hơi ấm này sẽ xua đi sự bơ vơ, lạnh lẽo nơi chốn mê đồ. Một ngọn đèn nữa thay cho một hương linh oan hồn cúng Phật như chúng ta… Đèn hoa đă sẳn kết, quư Thầy Cô, qúy Phật tử hăy nhất tâm, thượng hướng Phật đà, hạ hướng những chúng sanh khổ đau để chia sẽ thiện pháp cúng dường hôm nay!

“Ôi ḍng sông chảy trong tim như gịng lệ
Của một thời ly loạn ngược xuôi
Của nụ cười trăng sao như nến lụn từng đêm
Người nằm xuống ôm sông trồi về biển”
Hỡi những anh linh chiến sỹ
Hỡi những tử nạn đồng bào
Hỡi những oan hồn uổng tử….

Không phân biệt là lính Mỹ, lính Pháp, hay anh hùng liệt sĩ vị quốc vong thân, không phân biệt nguời Chàm, người Kinh, không phân biệt kẻ phố người quê. Tất cả hương linh đều được b́nh đẳng trong lễ hội hoa đăng. Mỗi vị một ngọn đèn cúng dường chư Phật để chuyển hóa mê tâm, chuyển hóa nghiệp thức mà thác sanh về cảnh giới an vui, hoặc về nơi ao sen của Tây phương cực lạc. 

Ngọn đèn sẽ theo gịng sông xuôi qua làng xóm và trở về với biển cả…. Khi đi qua ruộng đồng xin quư vị giúp đỡ cho lúa tốt màu tươi, đi qua xóm thôn, quư vị giúp đở cho người người no ấm, đời sống thuần phát hiền lương, đi qua cầu cao, đường thấp, quư vị trấn giữ không cho ác thần, ác linh hại kẻ giao thông đường bộ, đường thủy. Về nơi biển cả, quư vị hăy ư thức tâm lượng đại từ của Phật tổ để quy hướng theo Tam bảo đời này và những đời sau… Được như thế, bao nhiêu công sức, tâm lực của chư Tăng và Phật tử mười phương không luống uổng. Được như thế, xóm làng có giấc ngủ an lành, âu đó cũng là ước nguyện của chư tôn Ḥa thượng chứng minh lễ hội, ước nguyện của Tăng ni Phật tử gần xa….

Lời th́ ngắn, mà tâm ư mênh mông.

Giữa đêm Xuân thiêng liêng mắt nḥa lệ cảm thương người bơ vơ cô quạnh. Xin chứng tri tấm ḷng thành kính trên báo đáp ơn Phật dưới cứu khổ ba đường của toàn thể Tăng ni và Phật tử ở đây, cũng như Tăng ni và Phật tử phương xa hiến cúng tịnh tài cúng dâng lễ hội.


Nam mô Công đức lâm bồ tát ma ha tát